Một ngày trên miền đất cũng đi qua, có lẽ vẫn còn hơi của cuộc sống lạ lẫm vẫn đâu đây. Sáu tháng đã trôi qua nhưng có lẽ trong nó cũng còn chút men của cuộc sống xa phương, lúc này trong đầu nó cái kí ức của sáu tháng trước lại quay về, nó không thể nào quên được cuộc sống ở quê tuy nó êm ả ,bình lặng đó là những bữa ăn gia đình có ba mẹ anh em quấn quýt bên nhau, những buổi đi chơi cùng bạn bè, có thời gian thì về thăm ông bà ngoại. Nhưng nhớ thì nhớ, nhưng nó vẫn không quên mục đích của cuộc sống mà nó phải cố gắng dù con đường rải đầy gai ,đầy bụi rậm thì nó vẫn cứ đi ....... thì nó vẫn cứ đi cho dù biết nó sẽ không bao giờ chạm đến được cái đích đó. Nói thì vậy, nhưng thực hiện là cả một quá trình có lẽ nó phải đi từ những cái nhỏ chăng....
Cuộc sống xa quê, đã phần nào lạm nó chín chắn hơn. Xa quê dường như ai cũng mang cho mình nhiều tâm trạng không phải nó mà các bạn sinh viên xa nhà khác cũng vậy dù ít dù nhiều họ có những lời tâm sự để trải lòng. Riêng nó lang thang trên blog thả hồn vào đó dường như nó thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Trên cái miền đất lạ này đối với nó vẫn còn rất nhiều những thứ mới lạ vẫn còn uốn mình đâu đó, bước vào đời không còn dựa dẫm vào món ăn tinh thần của gia đình nó đã nhìn thấy và nhận lấy những bất ngờ này đến bất ngờ khác mà trước đó nó không thể hình dung cuộc sống lại phức tạp, xô bồ đến như vậy. Có lúc tinh thần nó lại không thể đứng vững, nó không thể tự thăng bằng cho chính nó, nó đã đấu tranh nội tâm rất nhiều. Những lúc như dzậy nó lại tự khuyên nhủ bản thân" phải cố vượt lên, con đường vẫn còn dài phía trước mà, chỉ thế mà mày gục ngã sao, cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác lại mở ra cho mày thôi, cuộc sống trên thế giới này không phải là tuyệt đối, hoàn hảo". Thế là nó lại trở lại cuộc sống thường ngày,.........................
Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét